Một cái Tết nữa sắp đến rồi, con trai của mẹ. Năm nay mẹ sẽ gửi Hồn Việt đến sớm cho con - chỉ là chai nước nắm, bịch café - nhưng mẹ biết con sẽ rất hạnh phúc khi có hương vị quê nhà…
Cà phê, nước mắm và... Hồn Việt
Năm đầu tiên con xa nhà đi học tận nước Úc xa xôi, Tết không về được mẹ thương con nhiều. Thấy bạn bè con trong nước dần về quê ăn tết mẹ khóc nhớ con hết nước mắt. Mẹ còn nhớ như in giọng con trong điện thoại:
“…Mẹ ơi, mẹ ráng gửi cho con một chai nước mắm Chinsu và một bịch café hòa tan Vinacafe, loại màu vàng mẹ nhé…
Mấy tháng trời ăn cơm tây, uống café hòa tan tây con nhớ hương vị quê nhà lắm mẹ ạ. Mẹ biết không, hôm qua lần đầu tiên con ghé qua khu bán thức ăn châu Á, nhìn chai nước mắm viết tiếng Việt là nước mắm Phú Quốc mà con ứa cả nước mắt.
Ở quê mình nước mắm ở đâu cũng bán, bữa ăn nào cũng có, con còn nhớ hồi còn ở nhà con thích nhất là ăn cơm nguội với nước mắm, vắt thêm chút chanh. Nhìn chai nước mắm Phú Quốc con vừa nhớ nhà, vừa tự hào vì sản phẩm Việt đã đến tận đây, tận những gia đình người Việt xa xứ…
Nhưng mẹ ạ, con tự hào bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu khi cầm lên nhìn kỹ thì lại thấy là nước mắm mực, sản xuất từ một nước khác. Vậy mà họ cũng ghi chữ Việt Nam, lại lấy tên nước mắm phú quốc nữa mẹ ạ.
Mặc dù rất thèm, rất nhớ nước mắm nhưng con đã không mua, con đã nói với mẹ là con không chỉ thèm nước mắm mà còn thèm hơn cái hương vị quê nhà, cái hồn dân tộc và cái hương vị thân thương, trìu mến mà mỗi sáng mẹ bưng cho con để con chan ăn với bát cơm nguội trước khi đi học.
Còn “ông cụ” bảo với mẹ là café Vina uống thơm, đắng dịu chứ không như café tây, chua loét. Rồi lại “trẻ con” với mẹ là mẹ toàn mua Chinsu con ăn con quen rồi nên nhớ mẹ, gửi qua liền cho con mẹ nhé".
Lúc con nhỏ, nhà ta nghèo nên thường phải ăn cơm nước mắm kem phải không con. Rồi đất nước đổi mới, gia đình ta cũng khá lên nhiều. Con học giỏi rồi lại được học bổng đi du học, bên cạnh con không thiếu thứ gì, mẹ mừng khi con khôn lớn giỏi giang nhưng cũng lo nhiều lắm con ạ.
Mẹ lo cuộc sống nhiều cạm bẩy, biết bao nhiêu con nhà khá giả, tử tế đi đua xe, nghiện ma túy, mẹ lo một lúc nào đó con trai của mẹ gặp phải những cạm bẫy như thế trong cuộc sống. Rồi lúc con du học, cuộc sống vật chất xa hoa nơi trời tây mang lại con có còn nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ gia đình, bà con lối xóm hay không…
Nhưng từ hôm con gọi điện thoại về cho mẹ hồi chừng này năm ngoái con bảo là mẹ gửi cho con một chai nước mắm Chinsu và một bịch café Vinacafe thì mẹ đã an tâm và tin tưởng con nhiều.
Mẹ tin con trai của mẹ vì con biết nhớ mùi vị của quê hương, vì con biết tự hào dân tộc. Như năm trước, năm nay mẹ gửi đến con một chai nước mắm và một bịch café mà con ưa thích.
Con hãy tự hào vì đất nước chúng ta không chỉ làm được ra những sản phẩm tốt mà phía trong những sản phẩm đó còn là cái hồn thiêng của nước Việt, trong đó có mẹ, cha, gia đình ta và bà con lối xóm con nhé con nhé. Còn mẹ, mẹ tự hào vì con.
Mẹ của con